Nhìn lên bầu trời xanh thắm, tiếng chim hót líu lo, nhà nhà tấp nập mua bán, người người đi tập thể dục vào sáng sớm, tiếng xe cộ bắt đầu một ngày mới. Nắng kéo dài qua ô cửa kính, bỗng dần ấm lên. Thời gian có lẽ không chờ ai mọi thứ đều trôi vào quá khứ. Ngày mà Cha ông ta vẫn phải chiến đấu để giành lại tự do cho dân tộc. Trên bầu trời khi ấy có lẽ là những chiếc trực thăng, khói bốc lên từ những ngôi nhà, chỉ có tiếng đạn bom và còi hú in ỏi, không khí nặng nề mùi thuốc súng. Len lỏi mọi người đi lại luôn cảnh giác hoàn cảnh thật sự không yên bình. Biết bao nhiêu mảnh đất đã nhuộm màu yêu thương, màu của lá cờ dân tộc để từng mảnh đất, cánh rừng, hòn đảo được vẹn toàn hình chữ “S” như ngày nay. Các chiến sĩ đã ngã xuống hy sinh anh dũng cho công cuộc bảo vệ và khôi phục đất nước, nỗi đau của người ở lại còn đó. Mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha và chúng ta bây giờ có tổ quốc. Thắm thiết tình nghĩa yêu thương, trân trọng và đời đời nhớ ơn đến các anh hùng liệt sĩ đã ra đi và còn ở lại, tất cả mọi người nợ các anh chị một lời cảm tri ân sâu sắc nhất. Những thứ cũ mất đi là tiền đề cho những thứ sau này xuất hiện một cách tốt đẹp hơn, nhưng những điều các chiến sĩ đã hy sinh vẫn mãi mãi ngàn đời sống cùng chúng ta.
“Không khí này không mùi thuốc súng.
Bầu trời này chẳng còn khói ngút cao
Cho hôm nay và cả mai sau
Người vui sống an lành hạnh phúc”
Liên Hoa Thiên chân thành gửi những lời chúc tốt đẹp đến các anh hùng liệt sĩ còn ở lại, mong rằng thời gian và cuộc sống thanh bình sẽ phần nào xoá nhoà nỗi đau của các chiến sĩ. Tri ân một lần nữa!
#Henry